Tuổi học trò là khoảng thời gian tươi đẹp nhất trong cuộc đời mỗi người. Đó là thời kỳ trong sáng, hồn nhiên, vô tư và đầy ắp những kỷ niệm khó quên. Hãy cùng tìm hiểu những bài thơ hay viết về tuổi học trò qua bài viết dưới đây.
TÓM TẮT
1. Những bài thơ về tuổi học trò hay nhất
Thương lắm tuổi học trò
Tác giả: Thiên Ân
Thuở học trò ai chở đã ra khơi?
Thuở ấy anh thường đeo em không dứt
Trái tim nôn nao rơi vào thao thức
Con đường thơ ta sóng sánh nhau về
Thuở học trò áo dài đẹp mân mê
Bên song cửa mưa bay lòng hồi hộp
Tiếng kẻng reo báo hiệu giờ tan lớp
Đôi hài xinh xinh đạp bóng xuân thì
Thuở học trò sợ sệt vào mùa thi
Trắng đêm “gạo” bài, trăng non lấp ló
Thời gian lăn qua những bài toán khó
Ẩn số cuộc đời chìm khuất đó đây
Thuở học trò săn đuổi bóng lá cây
Đôi mắt bồ câu xoe tròn mơ ước
Chiếc cặp một thời com pa, gương lược…
Tình trong veo như nước mát đầu nguồn
Thuở học trò nhút nhát ngẫm mà thương
Trộm nhìn nhau em cũng hơi len lén
Cắn ngón tay non bầu trời e thẹn
Quay lưng, em ngoảnh mặt tự bao giờ?
Thuở học trò ai chép vội bài thơ?
Trang lưu bút dòng chữ in kí ức
Em nhỏ giờ khóe mắt anh vội nhức
Thương nhớ người dưng nét mực phai màu
Hình ảnh tuổi học trò
Tạm biệt tuổi học trò
Tác giả: Đỗ Mạnh
Hãy để tôi, nhìn bạn thêm chút nữa.
Để không quên nhưng kỉ niệm ngày xưa.
Để tôi cười, trước khi rơi nước mắt.
Để lắng nghe câu truyện của tuổi thơ.
Ngày thơ bé, ta ngây ngô vụng dại,
Ngắm cuộc đời đẹp tựa ánh ban mai.
Ta chung vui cùng tụi bạn tụi bè,
Dầm mưa nắng, đâu lo chi ngần ngại.
Khi một chút, trưởng thành hơn trong ta,
Phía sau trời là một dải ngân hà.
Những bỡ ngỡ, cho những người bạn mới.
Khi đã quen, ta coi như người nhà.
Khăn quàng đỏ hồi rách tơi rách tả.
Bánh xe đạp thủ lốp trước lốp sau.
Thuở nhem nhuốc, nướng xúc xích cùng nhau,
Thuở nghịch khăng thằng thủng đầu mẻ trán.
Tuổi thơ ngây trái tim ta thơ dại,
Thương nụ cười cô lớp trưởng tổ bên.
Thứ tình cảm ngây ngô không có tên,
Ta chỉ biết ta yêu từ ngày đó.
Ngân hà kia tính ra cũng lớn đấy,
Nhưng vũ trụ còn rất rất nhiều nơi.
Như tuổi trẻ đâu phải chỉ mấy lời,
Còn cuộc sống còn một chặng đường mới.
Tuổi mười sáu ta sống với nụ cười,
Bên lũ bạn ta thỏa sức rong chơi.
Nhìn lũ bạn ta chẳng muốn nghỉ ngơi,
Bởi một thời trẻ con sao nhanh quá.
Ngày ta trốn những buổi lao động chiều.
Quả bóng rách đôi chân trần thật phiêu.
Buổi đá bóng giữa những ngày nóng rực.
Ta đâu ngại cũng chẳng nghĩ chi nhiều.
Mười hai năm chợt ta thu bé lại,
Bằng kỉ niệm, bằng nụ cười thần tiên.
Người đừng khóc vì tôi luôn ở bên,
Nào có xa nhau đâu mãi mãi.
Sắp xa rồi kí ức tuổi áo trắng,
Xa bục giảng,xa góc bàn thân quen,
Hoa phương nở dưới sân trường đầy nắng.
Những yêu thương gửi trong gió theo mây.
Yêu một người có lẽ cần khoảng khắc.
Vậy cho hỏi tôi cần bao nhiêu đây.
Để yêu thương vương vấn lũ bạn này,
Để tôi nhớ những nụ cười yêu dấu.
Giữ lại đi đừng để nó phai màu,
Những kí ức khi ta còn nhỏ bé.
Hãy giữ lấy tuổi xuân ta còn trẻ.
Để không quên lũ khốn nạn bên ta.
Nào xúc xích, nào bóng bánh đôi bữa.
Xin đưng chào khi chưa thể biệt li.
Hình ảnh tuổi học trò
Ru em tuổi học trò
Tác giả: Khương Thuỵ Phùng
Tháng 5 về gợi thêm bao nỗi nhớ
Tuổi học trò cứ ngỡ mới hôm qua
Chút vương vấn bồi hồi khi chia xa
Chùm phượng vĩ tiếng ve sầu nức nở
Dòng lưu bút vẫn còn đây trong vở
Ký ức một thời vẫn giữ mãi chưa phai
Tuổi 18 với định hướng tương lai
Mới chớp mắt mấy chục năm rồi nhỉ ?
Tháng 5 về khiến lòng thêm suy nghĩ
Thuở yêu người khờ khạo và ngây thơ
Tình học trò đẹp như một giấc mơ
Mong manh lắm vô tư và trong sáng
Tháng 5 về nhớ từng ngày từng tháng
Bởi mùa thi thèm một giấc ngủ ngon
Tuổi học trò gót chân đỏ như son
Chưa chai sạn bởi dòng đời nghiệt ngã
Tháng 5 về ru em vào mùa hạ
Trắng tinh khôi! Ta nhớ mãi một thời
Xa thật rồi! Nay đã xa thật rồi!
Thoáng ngậm ngùi luyến tiếc những ngày thơ
2. Những bài thơ về tuổi học trò ngắn gọn nhưng sâu lắng
Thời Áo Trắng
Tác giả: Thiên Nhất Phương
Này cô bé còn mơ thời áo trắng
Khúc khích cười sao lại ngó bâng quơ
Để trời đêm chỉ toàn ánh sao mờ
Hồn tập tễnh làm thơ thời mới lớn
Này cô bé có bước chân chim sáo
Đang vui cười sao bỗng bặt im ngay
Để đường về sao nhiều lá me bay
Tà áo trắng như là bao cánh bướm
Này cô bé mái tóc dài tha thướt
Kẹp bồng bềnh trói buộc mảnh tình si
Đang cười vui sao bỗng chớp hàng mi
Hồn phiêu bạc bỗng thành mây viễn xứ
Này cô nhỏ… sao lại nghiêng vành nón
Để vô tình mây trắng vẩn vơ bay
Giận ai đâu… sao lại lỡ thở dài
Thơ viết mãi vẫn chưa vào cung bậc
Này cô nhỏ… có còn hay hờn dỗi
Tóc buông dài vương sợi nhớ tương tư…
Hình ảnh tuổi học trò
Mùa hè kỷ niệm
Tác giả: Dung Nguyên
Sân trường văng vẳng tiếng ve
Kìa cây phượng vĩ hoa che kín cành
Xuân qua hè đến phải đành
Xa thầy xa bạn độc hành lẻ loi
Thời gian thoăn thoắt như thoi
Chợt đi chợt đến khiến tôi chạnh buồn
Hai mươi năm xa mái trường
Chưa ngày về lại cội nguồn tuổi thơ
Học trò đầy ắp mộng mơ
Nhưng đời như sỏi trơ trơ gót mòn!
Tháng chín khai trường
Tác giả: Quách Tỉnh
Tháng chín về nghe trống giục vang xanh
Em thướt tha áo dài bay trong nắng
Bầu trời xanh và mây trôi lặng lặng
Đi đến trường cố gắng học hành thôi
Một mùa hè ghi nhớ chẳng phai phôi
Hoa Phượng đỏ bồi hồi bên cửa lớp
Hàng mi cong dưới cây bàng tán rợp
Nấc nghẹn ngào chia tay lớp ngày xưa
Tháng chín về đâu đó những cơn mưa
Ngày khai trường em như vừa tuổi mới
Những ước mơ không bao giờ chờ đợi
Hứa với lòng vươn tới một vì sao
3. Tập thơ hay về tuổi học trò hồn nhiên, tinh nghịch
Tuổi Hồng Thuở Ấy
Tác giả: Minh Hằng
Bồng bềnh gió chải tóc mây
Nắng nghiêng lơi lả hây hây má hồng
Vườn xưa bao nỗi ngóng trông
Hạ về nhặt lại tuổi hồng ngày thơ
Một thời áo trắng ước mơ
Tròn xoe đôi mắt đứng chờ đợi nhau
Thẹn thùng nép nhánh hoa ngâu
Bóng trăng lổ đổ áo màu cười duyên
Đêm mơ trộm lúm đồng tiền
Đuổi nhau khúc khích bên triền sông xưa
Giọt yêu lấp lánh trong mưa
Quyện mùi hương tóc như vừa đâu đây
Hạ về thấp thoáng trong mây
Tuổi hồng thuở ấy vương đầy túi thơm
Hình ảnh tuổi học trò
Tình Học Trò
Tác giả: Vân Hùng
Ngày mới yêu, anh tập làm thơ
Thích nón che nghiêng tóc hững hờ
Mê tay bút tháp ôm tập vở
Ghen gió hờn mây vờn lửng lờ
Em không nỡ… nhưng anh thì nín thở
Yêu đơn phương vướng bận buổi khai trường
Tà áo dài phơi phới hết bâng khuâng