Nỗi buồn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi người. Đôi khi, ta cần những khoảng lặng để suy ngẫm và trải nghiệm cảm xúc của mình. Thơ buồn một mình là nơi gửi gắm những tâm tư, nỗi niềm sâu kín nhất của tác giả. Hãy cùng khám phá những vần thơ chứa đầy tâm trạng dưới đây.
TÓM TẮT
Những bài thơ buồn một mình hay nhất
Buồn Một Mình (Thiên Ân)
Buồn riêng tôi giữ một mình
Em về Bình Định,còn in dấu giày
Khoảng trời mây trắng còn bay?
Hai đầu nỗi nhớ,đêm cài sao thưa
Con đường nắng vỡ bao mùa
Cành cây trĩu lá, chiều mưa… bóng gầy
Hanh hao, cơn gió phôi phai
Tóc mây tình tự, hương bay ngập ngừng
Giấu nhau lời nói cuối cùng…
Rồi ôm giấc mộng, nhớ nhung nghìn trùng
Tay trong tay,một ngày đông
Nâng ly rượu đắng, mênh mông tuổi đời
Chia tay còn giữ tiếng cười
Em về nơi ấy, dốc đời lặng trôi
Tôi nghe đáy mắt ngậm ngùi
Thời gian chắp cánh, bờ môi ngượng ngùng
Buồn riêng tôi giữ trong lòng
Thân em như cánh sen hồng ngát hương
Trăm sợi nhớ, ngàn sợi thương
Em về nắng ngập, con đường tuổi hoa
Buồn riêng tôi giữ, ngày qua
Đừng như bong bóng, vỡ òa sau mưa
Thời gian son phấn chưa nhòa
Nhặt mùa kỉ niệm, dáng hoa… mộng vàng
Ngày sau, đời vẫn hợp tan
Chuyện tình muôn thuở,ngổn ngang,tơ vò.
Người đàn ông một mình ngồi buồn bã
Bài thơ “Buồn Một Mình” của Thiên Ân đã khắc họa nỗi buồn cô đơn, nhớ nhung da diết của tác giả khi người yêu xa cách. Những hình ảnh như “con đường nắng vỡ”, “cành cây trĩu lá”, “tóc mây tình tự” gợi lên không gian u buồn, trống vắng. Tác giả giữ riêng nỗi buồn trong lòng, nhưng vẫn hy vọng về một ngày tái ngộ với người thương.
Ta Biết Chiều Nay Em Sẽ Buồn (Đinh Ngọc)
Ta biết chiều nay em sẽ buồn
Một mình làm bạn với cô đơn
Lời yêu gởi gió chưa về kịp
Nên sợ tim ai sẽ tủi hờn…
Ta biết chiều nay em sẽ buồn
Một mình lặng lẽ ngắm hoàng hôn
Ngày vui, phố xá người qua lại
Chắc chỉ mình em ngóng mỏi mòn!
Ta biết chiều nay em sẽ buồn
Một mình ngồi đếm sợi sầu vương
Thầm trách ông tơ không se mối
Duyên tinh – bà nguyệt cũng bỏ quên…
Ta biết chiều nay ta cũng buồn
Cũng chờ, cũng đợi, cũng nhớ thương
Người yêu trong mộng, không gặp được
Đành nhận của em… chút dỗi hờn…
Bài thơ “Ta Biết Chiều Nay Em Sẽ Buồn” của Đinh Ngọc thể hiện sự đồng cảm sâu sắc của tác giả với nỗi buồn cô đơn của người yêu. Qua từng khổ thơ, tác giả miêu tả chi tiết những hoạt động và cảm xúc buồn bã của người yêu khi ở một mình. Cuối cùng, tác giả cũng thừa nhận mình cũng đang buồn và nhớ thương không kém.
Một Chữ Buồn (Trần Văn Anh)
Mai em đi theo chồng
Làm cô dâu xứ người
Lối xưa dạ khúc buồn
Một mình anh ngẩn ngơ
Một cơn gió thoảng qua
Lắng đọng những u sầu
Im lìm một góc phố
Xơ xác một hàng cây
Cơn mưa đi ngang qua
Nắng nhạt nhói tim đau
Sóng biển cứ lặng đi
Mặt hồ mãi gợn sóng
Sóng biển đi xa rồi
Bờ nhìn không dám khóc
Giọt lệ vẫn cứ nhòa
Nhòe hết những giấc mơ
Lặng buồn!
Bài thơ “Một Chữ Buồn” của Trần Văn Anh diễn tả nỗi buồn sâu lắng khi người yêu sắp lấy chồng xa. Tác giả sử dụng nhiều hình ảnh thiên nhiên như gió, mưa, sóng biển để tương phản với tâm trạng u buồn, cô đơn của mình. Kết thúc bài thơ bằng hai từ “Lặng buồn!” ngắn gọn nhưng chứa đựng cả một trời tâm sự.
Thơ buồn tâm trạng một mình
Lệ Trăng Sao (Calong Nguyen)
Sinh nhật buồn một mình ta một bóng
ly rượu nồng với khói thuốc trầm luân
vui gì đây khi tim vạn nỗi buồn
chúc gì đây khi mi môi ngấn lệ.
Đã bao lần ta muốn mình quên hẳn
sinh nhật mình ngày buồn nhất trong năm
ngày ngọn nến tàn dần theo kỷ niệm
ngày ngắt hoa tự tặng lúc ban chiều.
Sinh nhật buồn một mình trên lối vắng
ánh trăng rằm trùm phủ bóng bơ vơ
bước lang thang trên đường vắng thẫn thờ
hồn đắm chìm trong sương giăng cuối ngõ.
Sinh nhật buồn bên ngọn nến chập chờn
nhớ đến người nhớ kỉ niệm ngày nao
mây khuya trôi mưa rơi buồn lặng lẽ
khóc cho đời hay nhỏ lệ trăng sao.
Người đàn ông ngồi một mình trong quán cafe
Bài thơ “Lệ Trăng Sao” của Calong Nguyen miêu tả tâm trạng buồn bã, cô đơn trong ngày sinh nhật. Tác giả sử dụng nhiều hình ảnh u buồn như “ly rượu nồng”, “khói thuốc trầm luân”, “ngọn nến tàn” để diễn tả nỗi cô đơn tột cùng. Kết thúc bài thơ là hình ảnh “lệ trăng sao” – biểu tượng cho nỗi buồn vô tận, không lời an ủi.
Bút Nào (Bounthanh Sirimoungkhoune)
Bút ghi nét chữ dòng thơ
Ghi cho giảm bớt cơn mơ đêm buồn
Một mình thơ thẩn gió sương
Mang mang đêm vắng thầm thương tới người
Xa nhau lòng thấy buồn vơi
Muôn lòng trông đợi xa xôi đường tình
Dòng sông im lặng đêm thanh
Ngẩng lên gió lặng trời trong trăng vàng
Lòng người sao thấy nặng mang
Hương lòng một nén lang thang đêm trời
Khấn xin cầu gặp một người
Xa hồn xa bóng lâu rồi chẳng thăm
Bút ghi từng trạm nhớ thương
Giấc mơ dài giọt vấn vương đêm nằm
Bút nào vẽ rõ nên tranh
Lòng anh cứ mãi long lanh chờ nàng.
Bài thơ “Bút Nào” của Bounthanh Sirimoungkhoune thể hiện nỗi nhớ thương da diết qua hình ảnh cây bút ghi lại tâm trạng. Tác giả sử dụng nhiều hình ảnh thiên nhiên như gió sương, trăng vàng để làm nền cho nỗi nhớ. Kết thúc bài thơ là hình ảnh lòng tác giả “long lanh chờ nàng” – biểu tượng cho niềm hy vọng vẫn còn trong nỗi nhớ.
Chờ Mong (Nguyễn Quang Long)
Một mình giữa đường trần gió bụi
Em xa tôi muôn núi nghìn sông
Em đi từ thuở má hồng
Mình tôi lẻ bóng chờ trong muộn màng
Em đi rồi ngày tàn qua vội.
Nắng mong manh le lói chân trời
Một mình lẻ bóng chơi vơi
Cô đơn như lá vừa rơi xa cành
Buồn một mình loanh quanh ghềnh đá
Mắt nhìn về xứ lạ tìm ai
Mong cho mau đến ngày mai
Em về cho thỏa ngày dài nhớ mong.
Bài thơ “Chờ Mong” của Nguyễn Quang Long diễn tả nỗi nhớ thương, chờ đợi khi người yêu xa cách. Tác giả sử dụng nhiều hình ảnh thiên nhiên như gió bụi, núi sông, nắng, lá rơi để làm nền cho tâm trạng cô đơn. Kết thúc bài thơ là niềm hy vọng mong ngóng ngày tái ngộ với người yêu.
Những bài thơ buồn một mình ngắn nhưng xúc động
Bụi Đời (Vũ Đình Trường)
Đến đây lạ phố lạ người
Bụi đời mốc bẩn hồn chơi vơi buồn
Một mình trong bóng hoàng hôn
Ta thân ngựa mỏi, vó chồn nẻo xa…
Bài thơ ngắn “Bụi Đời” của Vũ Đình Trường diễn tả tâm trạng cô đơn, lạc lõng của người xa quê. Chỉ với 4 câu thơ ngắn gọn, tác giả đã khắc họa được nỗi buồn sâu sắc của kẻ tha hương.
Đơn Phương (Hiếu Mobile)
Ngồi buồn một mình nhớ đến ai?
Khi không chợt trút hơi thở dài.
Từng đêm, từng đêm luôn nhớ nhớ,
Từng ngày, từng ngày tình chẳng phai.
Nhớ thế nên luôn buồn một nỗi:
Tình nồng nhưng chẳng có ngày mai.
Đơn phương, lặng lẽ trong niềm nhớ,
Mãi mãi trong tim một hình hài…
Bài thơ “Đơn Phương” của Hiếu Mobile diễn tả nỗi buồn của tình yêu đơn phương. Tác giả sử dụng nhiều từ ngữ lặp đi lặp lại như “từng đêm”, “từng ngày” để nhấn mạnh sự dai dẳng của nỗi nhớ. Kết thúc bài thơ là hình ảnh tình yêu đơn phương mãi mãi trong tim – biểu tượng cho tình yêu không bao giờ được đáp lại.
![Người phụ