Bạn đã bao giờ gặp những người miệng nam mô, bụng bồ dao găm? Hay những kẻ thích chỉ trích lỗi sai của người khác mà quên đi bản thân cũng đầy khuyết điểm? Đó chính là những “diễn viên” đời thực, mang trong mình căn bệnh mang tên “đạo đức giả” mà Kinh Thánh đã lên án.
TÓM TẮT
“Diễn Viên” Đeo Mặt Nạ: Bản Chất Của Thói Đạo Đức Giả
Đạo đức giả, nói một cách dễ hiểu, chính là “nói một đằng, làm một nẻo”. Từ này bắt nguồn từ tiếng Hy Lạp, có nghĩa là “người đeo mặt nạ”, ám chỉ những kẻ che giấu bản chất thật của mình bằng lớp mặt nạ giả tạo.
Kinh Thánh đã chỉ ra hai hình thức đạo đức giả:
- Nói mà không làm: Tuyên bố hùng hồn về niềm tin của mình nhưng hành động lại hoàn toàn trái ngược.
- “Cây đà trong mắt mình thì không thấy, cái rác trong mắt người thì soi mói”: Chỉ chăm chăm soi xét lỗi lầm của người khác mà quên mất bản thân cũng đầy rẫy thiếu sót.
Lời Chân Ngôn Từ Kinh Thánh: Đạo Đức Giả Là Tội Lỗi
Ngay từ thời xa xưa, Kinh Thánh đã lên án mạnh mẽ thói đạo đức giả.
- Tiên tri Ê-sai đã từng bức xúc thốt lên: “Dân nầy chỉ lấy miệng tới gần ta, lấy môi-miếng tôn ta, mà lòng chúng nó thì cách xa ta lắm” (Ê-sai 29:13).
- Giăng Báp-tít cũng không ngần ngại gọi những kẻ đạo đức giả là “dòng dõi rắn lục” và cảnh báo họ phải gánh chịu hậu quả (Lu-ca 3:7–9).
Chúa Giê-su – tấm gương sáng ngời về lòng nhân ái và sự chân thật – cũng cực lực phản đối thói đạo đức giả. Ngài dùng những hình ảnh ẩn dụ vô cùng đắt giá để vạch trần bộ mặt thật của những kẻ giả hình:
- “Sói đội lốt chiên” (Ma-thi-ơ 7:15)
- “Mồ mả tô trắng” (Ma-thi-ơ 23:27)
- “Rắn” và “dòng dõi rắn lục” (Ma-thi-ơ 23:33)
Ngài cũng chỉ ra sự mâu thuẫn trong hành động của những kẻ “mắt kém”: “Sao ngươi dòm thấy cái rác trong mắt anh em ngươi, mà chẳng thấy cây đà trong mắt mình?” (Ma-thi-ơ 7:3-5). Lời dạy của Chúa nhắc nhở chúng ta hãy luôn tự soi xét bản thân, sửa chữa lỗi lầm của chính mình trước khi phán xét người khác.
Bài Học Cho Mỗi Chúng Ta: Sống Thật Và Tử Tế
Là những con chiên ngoan đạo, chúng ta cần ghi nhớ:
- Đức tin phải được thể hiện bằng hành động cụ thể.
- Hãy sống thật với chính mình, loại bỏ lớp mặt nạ giả tạo.
- Thay vì soi mói, phán xét người khác, hãy dành thời gian để hoàn thiện bản thân.
- Hãy đối xử với mọi người bằng sự bao dung và yêu thương chân thành.
Bởi lẽ, “diễn kịch” chỉ dành cho sân khấu, còn cuộc sống là hành trình để chúng ta sống thật với chính mình và lan tỏa những giá trị tốt đẹp.