“Dưới ánh mặt trời không có nghề nào cao quý hơn nghề dạy học” – Nhà giáo dục học vĩ đại Comenxki đã từng nói. Quả thật, thầy cô, những người gieo chữ, ươm mầm ước mơ cho bao thế hệ học trò, luôn miệt mài dưới mái trường thân thương. Những vần thơ lục bát về thầy cô tuy không thể diễn tả hết công ơn dạy dỗ bao la ấy, nhưng là tất cả tấm lòng, sự tri ân sâu sắc mà mỗi học trò muốn gửi gắm đến người cha, người mẹ thứ hai của mình.
TÓM TẮT
Thơ Lục Bát Tự Tay Học Trò Viết Về Thầy Cô
Tự đáy lòng biết ơn, biết bao thế hệ học trò đã gửi gắm tâm tư, tình cảm của mình vào những vần thơ lục bát về thầy cô. Mỗi bài thơ là một câu chuyện, một lời tri ân đầy xúc động.
Kính Chúc Thầy Cô (Lâm Thúy Ngọc – Học sinh lớp 7)
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam
Chúc thầy cô mãi rộn ràng niềm vui
Thầy cô sức khỏe ngời ngời
Vén vun sự nghiệp trồng người vinh quang
Cho em rộng bước thênh thang
Với bao kiến thức hành trang vào đời.
Sau này dù ở muôn nơi,
Vẫn luôn nhớ tới công ơn cô thầy.
Nâng Cánh Ước Mơ (Vũ Minh Châu – Học sinh lớp 3)
Tuổi thơ chập chững đến trường
Cô dang tay đón tình thương mẹ hiền
Ngỡ cô như một nàng tiên
Từ trong cổ tích dịu hiền bước ra
Dạy em nốt nhạc lời ca
Nắm tay viết chữ o,a cho tròn
Tình yêu như mẹ yêu con
Dạy em chung thủy sắt son tình người
Cho em hoài bão đẹp tươi
Cho em mơ ước chân trời tương lai
Cô như tia nắng ban mai
Dẫn em vào một tương lai huy hoàng.
Cô Giáo Em (Lê Long Hiền – Học sinh lớp 5)
Mỗi khi giở sách học bài
Em tưởng như thấy có ai bên mình
Động viên, an ủi, tâm tình
Thân thương ấm áp dáng hình bóng cô
Cô như là nước ven hồ
Lòng em thư thái bên cô dịu dàng
Cô là kho sách kho vàng
Cho em kiến thức mở mang từng ngày
Cô là gương sáng đẹp thay
Em soi vào đó mỗi ngày lớn lên
Ơn cô em nhớ không quên
Yêu cô như thể mẹ hiền của em
Thơ Lục Bát Về Thầy Cô Hay Và Ý Nghĩa
Bên cạnh những vần thơ của các em học sinh, còn có những bài thơ lục bát về thầy cô được chắp bút bởi các nhà thơ, nhà văn nổi tiếng. Những bài thơ này không chỉ hay về mặt nghệ thuật mà còn chứa đựng nhiều thông điệp ý nghĩa về nghề giáo, về tình thầy trò cao quý.
Bụi Phấn (Hoài Thương)
Thầy con giờ đã già rồi
Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu
Phấn rơi bạc cả mái đầu
Đưa con qua những bể dâu cuộc đời
Mỗi khi bụi phấn rơi rơi
Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương
Cho con vững bước nẻo đường
Hành trang kiến thức, tình thương của thầy
Biết bao vất vả, đắng cay
Gạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đời
Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời
Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!
Trọn đời con mãi tự hào
Cúi đầu cung kính thương sao dáng thầy
Dẫu đời xuôi, ngược đó đây
Tim con ghi khắc lời thầy khi xưa
Khuya rồi thầy đã ngủ chưa?
Ngàn bông hoa thắm kính thưa dâng thầy
Cho con cuộc sống hôm nay
Mừng ngày Nhà giáo ơn thầy chẳng quên!
Tri Ân (Thái Tài)
Thu tàn trời đã sang đông
Bồi hồi tấc dạ nhớ mong cô thầy
Người trao khát vọng hôm nay
Chắp cho đôi cánh em bay vào đời
Bao chuyến đò lặng không lời
Ươm mầm xanh tốt rạng ngời tương lai
Bên trang giáo án miệt mài
Hao gầy tâm huyết năm dài tháng qua
Từng câu từng chữ ê a
Bao lời dạy dỗ thiết tha nồng nàn
Mỏi mòn khuya sớm gian nan
Nhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòng
Bao thế hệ đã sang sông
Thầy cô luôn mãi vọng trông theo cùng
Mặc cho mưa gió bão bùng
Vẫn âm thầm thắp sáng vùng trời mơ
Hôm nay kính dệt vần thơ
Tri ân hai tiếng vô bờ khắc ghi
Nẻo đời dẫu có thịnh suy
Dù bao gian khó mãi ghi ơn dầy
Mừng ngày Nhà giáo hôm nay
Kính dâng lời chúc cô thầy muôn nơi
An khang hạnh phúc rạng ngời
Gia can êm ấm trọn đời yêu thương
Dẫu cho cách trở ngàn phương
Lòng hoài khắc khoải vấn vương cô thầy.
Những Câu Thơ Lục Bát Về Thầy Cô Và Mái Trường Ấm Áp
Không chỉ có những vần thơ ca ngợi công lao to lớn, mà còn có những câu thơ lục bát nhẹ nhàng, sâu lắng, đưa ta trở về miền ký ức về mái trường xưa, về thầy cô, về bè bạn thân yêu.
Ký Ức Học Trò
Hôm nay xúc động bồi hồi
Nhớ về kỷ niệm từ thời cấp hai
Trường em ngày đó sơ sài
Mái trường cấp bốn nằm ngoài ven đê
Nhớ hôm mưa bão tràn về
Thầy cô chủ nhiệm bộn bề lo toan
Lo sao cho các trò ngoan
Mưa không bị ướt an toàn được đây
Ngoài trời gió lớn đổ cây
Trong lớp mưa dột tràn đầy lòng cô
Làm sao che chở các trò
Bình an vô sự học cho thành tài
Ngày ngày cứ mỗi sớm mai
Cô lên bục giảng dạy bài đức, nhân
Giọng cô êm ả ân cần
Dạy em đạo đức lấy nhân làm đầu
Từng dòng từng chữ từng câu
Lời cô giảng dạy thấm sâu lòng trò
Em luôn ghi nhớ lời cô
Bấy giờ gắng học, học cho thành người
Kết Luận
Mỗi bài thơ lục bát về thầy cô là một bông hoa tươi thắm, kết thành bó hoa tri ân ý nghĩa dành tặng cho những “người lái đò” thầm lặng. Dù ở bất cứ nơi đâu, dù thời gian có trôi qua bao lâu, hình ảnh người thầy, người cô vẫn luôn in đậm trong trái tim mỗi chúng ta.